NGƯỜI NÀO ĐÓ Ở BÊN NHƯNG KO ĐƯỢC CHẠM VÀO…

CHO ĐI LÀ MẤT LUÔN !?

5
(1)

Mùa trung thu 2016 năm ấy, cô tròn 14 tuổi và cũng là năm mà cô gặp anh, một người con trai bí ẩn. Đang lúc cô bị lạc mất gia đình mình vào một buổi tối đi chơi trung thu giữa phố phường đầy nào nhiệt, thì anh xuất hiện. A đưa cô ra khỏi mê cung của những con phố nhỏ đầy ắp người, và giúp cô tìm lại gia đình của mình.

Nhanh đến mức cô còn không kịp hỏi tên hay bất cứ thứ gì ở anh. Có 2 thứ đặc biệt mà cô nhớ, anh đeo 1 chiếc mặt nạ mầu đen thay vì những chiếc mầu sặc sỡ như những người khác, và anh đưa cô cầm đầu 1 chiếc áo khoác còn anh cầm phía còn lại để dắt cô đi. Khi lẽo đẽo đi phía sau, ngắm nghìn người con trai cao lớn ấy, cô đã phải lòng chàng trai với một tình cảm đầu đời say đắm đầy nồng nhiệt, tình yêu ấy nhen nhóm và bùng cháy lập tức đến mức trước khi chia tay anh, cô thu hết can để hẹn vội: “Năm sau em sẽ lại đến chỗ mà anh tìm thấy em, nhé?”. Chàng trai khẽ gật đầu, rồi biến mất trong dòng người náo nhiệt.

Mùa trung thu năm 2017, họ đã có 1 buổi tối đi dạo chơi trung thu thật vui vẻ. Cô tíu tít kể cho anh về cả năm đầy những chuyện chẳng đâu vào đâu ở trường, và mẹ cô hay khó chịu ra sao, rồi bố cô tếu táo như thế nào…v…v.. Cô muốn chia sẻ với anh mọi điều trong cuộc sống của mình. Và anh cũng thế, anh kể cho cô nghe về những năm tháng đã cũ. Những nơi anh đã đặt chân, những người anh đã từng gặp… Duy anh là ai, thì anh ko nói, vẫn đeo chiếc mặt nạ mầu đen, vẫn dắt cô đi qua những phố phường ổn ã bằng 1 chiếc áo khoác.

Mùa trung trung thu năm 2018 sau nữa, bây giờ cô đã trở thành một thiếu nữ 16 tuổi xinh đẹp, ngây thơ, nồng cháy. Cô quyết định rằng năm nay mình sẽ thổ lộ tình cảm với anh, cô muốn nắm tay anh, ôm anh thật chặt và nói cho anh biết rằng cô nhớ anh, cô yêu anh dường nào…

Mùa trung thu năm 2016, tôi đã thật sự suy sụp. Chỉ trong 1 năm chàng trai 26 tuổi ngỡ như có tất cả mọi thứ như tôi đã không còn gì. Tình yêu, sự nghiệp rực rỡ của tôi đã vỡ vụn đi cùng lúc, mọi thứ còn lại trong cuộc đời vốn dĩ đầy mầu sắc của tôi bây giờ chỉ còn lại là nợ lần. Tôi đã để mình lang thang phiêu du khắp trốn, để cố cảm thấy thanh thản hơn nhưng không thể…Đáng buồn hơn, lúc ấy tôi còn phát hiện ra mình chỉ còn là 1 Linh Hồn.

Tôi không nhớ đc tại sao mình biến thành linh hồn, tôi chỉ mơ hồ biết được 1 việc là nếu tôi chạm vào 1 người nào đó tôi sẽ tan biến vĩnh viễn. Và ngay lúc tôi quyết định vĩnh biệt cuộc sống tẻ nhạt ấy tôi gặp em, cô nhóc sợ hãi thế giới đang khóc thút thít lên trong 1 góc tối vì lạc mất gia đình của mình. Kỳ diệu là không như những người khác, em vẫn nhìn thấy tôi…

Tôi đã không thể nào quên đi được đôi mắt đen láy ấy, đôi mắt ngấn nước đẹp đẽ vô ngần, đến nỗi tôi nghĩ năm tháng dù đi qua bao nhiêu thì bao, cũng ko thể quên. Và mặc dù chỉ là 1 linh hồn, cũng không ngăn cản được tôi thấy thích em điên cuồng như 1 kẻ tâm thần biến thái, đến mức mà năm sau tôi đến chỗ đã gặp được em, để chờ cả 1 ngày, hi vọng là em sẽ đến như em đã hẹn…

Mùa trung thu 2018, buổi đi dạo tối nay vẫn giống như 2 năm trước cả hai vẫn nói với nhau thật nhiều về cuộc sống. Chỉ có 1 điều khác, khi anh đưa cô về đến nhà cô. Cô đã dùng hết dũng khí của mình để nói với anh những lời yêu thương mà cô giữ suốt 3 năm này. Cô đã nói rằng cô muốn bên anh cả mùa thu, mùa xuân, mùa hè, mùa đông. Cô muốn đi cùng anh đến những nơi mà anh sẽ đến, ở bên cạnh anh mọi lúc… bởi vì cô yêu anh…

A im lặng, tháo chiếc mặt nạ và ngắm nhìn cô thật sâu. Ánh đèn đường phảng phất những nét góc cạnh đầy phong trần của anh, một người đàn ông cao lớn hoàn hảo. Đôi mắt sáng, bờ môi quyến rũ và khuôn mặt đẹp trai đầy nam tính của anh có thể làm bất cứ trái tim thiếu nữ nào loạn nhịp. Hàng phút dài trôi qua, anh khẽ nói như một lời trăn trối:

“A chỉ là một người đã chết, anh tồn tại vì em là người duy nhất trong cuộc sống này làm cho anh thấy anh còn tồn tại. Và bởi vì linh hồn anh chỉ còn quá yếu nếu a chạm vào bất cứ con người nào, anh sẽ tự biến mất. Cuối cùng, bởi vì anh cũng yêu em, rất yêu em…!Em có thể ôm anh, để anh tan biến vào vòng tay của em được không?”

… Cô sững sờ, sau đó khóc nấc lên rồi lao vào lòng anh, người mà cô đã yêu thầm biết bao năm tháng…

#2016

#2017

#2018

#motnguoinaodo

#chapcolong

Bài viết này hữu ích như thế nào?

Nhấp vào một trái tim để đánh giá nó!

Đánh giá trung bình 5 / 5. Số phiếu bầu: 1

Không có phiếu bầu nào cho đến nay! Hãy là người đầu tiên đánh giá bài viết này.


CHO ĐI LÀ MẤT LUÔN !?
Author: Chưởng Môn
Subscribe
Thông báo về
guest

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

0 Bình luận
Mới nhất
Cũ nhất Được bình chọn nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả các bình luận