Suốt 2018 đến bây giờ chưởng môn vẫn luôn nói Grab là một thứ gì đó tệ ở VN, và bây giờ càng ngày càng thấy rõ điều ấy. Có vài lý do mà tôi cứ đau đáu mãi về cái nghề mới của các bạn trẻ, nghề grab.
Tôi vẫn nhớ vào khoảng tháng 4 năm 2018 bật Uber lên với màn hình trắng toát, lúc ấy tôi mới biết uber đã close. Grab gần như trở thành độc quyền trong lĩnh vực gọi xe qua App ở VN. Lúc ấy tôi cũng không thấy ngạc nhiên, vì grab đã chiến thắng Uber nhờ hiểu thị trường bản địa với GrabBike giá siêu rẻ, thậm chí rẻ và an toàn hơn xe ôm thời điểm ấy rất nhiều.
Thứ khiến chưởng môn suy nghĩ và đau đáu là… toàn sinh viên đang mặc những chiếc áo mầu xanh. Với thế hệ 8x chúng tôi mà nói nghề xe ôm trước đó gần như là độc quyền của ” mấy ông xe ôm ” hoặc ” mấy chú xe ôm ” ý nói những ông chú trung niên trong lúc chờ việc hay đang thất nghiệp chạy ra đường làm mấy cuốc mưu sinh. Rồi đột nhiên một ngày, thế giới ấy chuyển hết thành các anh grab hay em grab, một thế hệ đáng lẽ nên là những tinh hoa kế thừa và phát huy trí tuệ của những người đi trước. Nay thì họ đang mài mặt ngoài đường kiếm từng chuyến đi hòng có thu nhập cao hơn. Phải nhấn mạnh rằng trong tâm trí của chưởng môn trước đây xe ôm chưa bao giờ là một nghề, nó chỉ là việc làm và mang tính nhất thời, ngay cả mấy chú xe ôm năm nào cũng đưa con đi học đưa vợ đi chợ xong rảnh thì đi mà ko rảnh thì thôi. Thử nghĩ xem, ai muốn làm xe ôm cả đời?
Tôi thấy tiếc cho một thế hệ, các bạn từng nghĩ 3 năm hay 5 năm các bạn sẽ trở thành người thế nào không? Để tôi nói cho các bạn hiểu, thế giới ngoài kia vận hành quá nhanh. Các bạn đang bỏ lỡ đi những năm tháng tốt nhất cho sự phát triển sự nghiệp của các bạn. Mất đi 1 năm là mất đi 365 cơ hội, mà đến khi ngoài 30 tuổi thì 5 năm mới có 1 cơ hội thôi ý, nếu là tôi thì tôi sẽ trân trọng thời gian của mình hơn.
Việc lái xe taxi, ở các nước phát triển vốn là việc dành cho những người đã quá tuổi lao động phổ thông thường lớn tuổi 35-6x, còn ở ta thì toàn 19 – 25. Đều là ra đường kiếm chén cơm, nếu như được chọn một nghề tôi nghĩ là tôi thà rằng chọn nghề mộc, nghề xây dựng, nghề làm vệ sinh công nghiệp, nghề bưng bê…v..v.. những thứ giúp tôi có thêm kiến thức, tay nghề hoặc các mối quan hệ vì tôi luôn nghĩ rằng: cái gì đủ lượng sẽ thành chất. Hôm nay là nhân viên chịu khó, ngày mai ắt có thành tựu ít nhất cũng là một nhân viên trong huyền thoại.
Sau này con tôi lớn lên, tôi sẽ dạy nó google để nó biết tự học, youtube để giải trí, Facebook để chia sẻ tình cảm với người khác, xvideo để tự sướng nếu ngu ko biết cưa gái. Chỉ cấm nó dù trong hoàn cảnh nào của tuổi trẻ cũng ko được để mình phải đi lái xe công nghệ, không phải vì nghề ấy xấu. Mà tuổi trẻ như thế là phí hoài đi ăn chơi đi có ông già tao lo, lúc già rồi muốn tổ lái vỉa đâu thì vỉa.