Thế giới và chuyện ĂN CẮP

CHO ĐI LÀ MẤT LUÔN !?

4.5
(4)

🥴 (Lý thuyết của mấy thằng/con cả đời đi ăn cắp)

Chưởng môn nghĩ rằng tôi là một người may mắn, vì không hiểu sao từ bé đến lớn tôi gặp người tốt rất nhiều và người xấu cũng nhiều tương đương. Vậy nên góc nhìn của tôi cũng được coi là đa chiều, tốt không có tốt thật sự, xấu cũng không có xấu vô cùng.

Đúng sai toàn là thứ con người tượng tượng ra để làm thước đo, mỗi người đứng ở một vị trí trên cây thước lại nói về một độ dài khác nhau. Phải không?

Thế giới của chúng ta vận hành phát triển bằng cách học hỏi lẫn nhau, nhờ kỹ năng bắt chiếc hoàn hảo mà trong 2 triệu năm qua, con người đã dần bước chân lên con đường thống trị hành tinh này.

Đến tận bây giờ việc một cường quốc đánh cắp công nghệ, sử dụng gián điệp, tấn công kinh tế một cường quốc khác vẫn là chuyện thường ngày vậy hà cớ gì việc một người kinh doanh A ăn cắp của B lại cần phải bức xúc hay lên án dữ vậy?

Đã rất nhiều lần chưởng môn được nghe những lý thuyết kiểu ” đến các tập đoàn lớn còn… ” hay ” đến các ông lớn, đất nước lớn họ còn… ” để giải thích cho hành vi trồng cây chôm chôm trong vườn nhà bạn. Và tôi chỉ hay cười bởi vì tôi biết họ ở tầm nào trong cái lý thuyết to lớn họ đang sử dụng ấy. Những kẻ ấy họ chỉ thường dùng sự việc chứ không nêu bối cảnh, đấy là hành vi của những kẻ giỏi lươn lẹo điển hình.

Giữa học hỏi và ăn cắp là hai cảnh giới hoàn toàn rõ ràng chứ không mong manh như chúng ta vẫn thường bị bọn loè bịp xỏ mũi.

THẾ NÀO LÀ HỌC HỎI?

HỌC là để ghi nhớ, tiếp cận những điều mới > HỎI là để hiểu cội rễ > LÀM để đúc rút ra kiến thức hữu ích cho công việc, cuộc sống của bản thân. Hay nói cách khác quá trình học hỏi là quá trình bạn biến kiến thức mình tiếp cận được thành của mình, tạo ra kiến giải và góc nhìn, lập trường của bạn. Để hoàn thiện một quá trình này và tạo ra thành quả tốt có thể bạn sẽ mất khá nhiều công sức và thời gian.

THẾ NÀO LÀ ĂN CẮP?

ĂN là đớp, CẮP là cắp nách đem về. Là loại người không muốn trải qua bất kỳ quá trình nào, nhìn cái gì của ai ngon cũng chỉ muốn đớp ngay và luôn. Ăn xong của người còn muốn gói thêm để đem về nhà, nhóm, họ, tổ chức của mình. Luôn coi việc ăn không của người khác thì mới thấy ngon, đấy là ăn cắp.

TÌNH HUỐNG ĂN CẮP.

Ăn cắp cũng có dăm bẩy loại ăn cắp, cũng có người ăn cắp xong thì cuộc đời thay đổi, cộng đồng trọng vọng ghi tên vào sử sách, hay trở thành nhân vật chính của tiểu thuyết.

Ví dụ robin hút, chuyên trộm của người giàu chia cho người nghèo. Hay Jean trong những người khốn khổ vì ăn cắp một cái bánh mì đi tù khổ sai 19 năm… những nhân vật ấy, có thể ko đúng tên nhưng chắc chắn đã từng xuất hiện trên cõi đời trước khi bước vào trang sách.

Vậy nên chưởng môn mới cần nhắc đến yếu tố tình huống, bối cảnh của quy mô các đất nước hay các tập đoàn thế giới vốn không khác chiến tranh thực sự là mấy. Và trong chiến tranh thì con người ta có thể làm bất kỳ điều gì để tồn tại.

Nó khác hoàn toàn với bối cảnh ở quy mô nhỏ như các công ty hoặc các cá nhân với nhau. Bởi vì tại quy mô hợp tác nhỏ, nếu bạn không có tín dụng để có thể tận dụng được các cơ hội xung quanh mình.

Thì coi như cuộc đời của bạn định sẵn là không ngóc đầu lên được. Hôm nay bạn tranh thủ kiếm được vài đồng, ngày mai cũng có nhiều người nữa tranh thủ giật vài đồng đó của bạn, rồi giật thêm vài đồng nữa. Làm gì có ai muốn đi lâu dài với một thằng chỉ quen thói ăn cắp?

TỐI KỊ NHẤT TRÊN ĐỜI NÀY LÀ ĂN CẮP CỦA KHÁCH HÀNG.

Nếu đủ mạnh, bước ra ngoài kia giật lấy đồ của đối thủ và tuyên bố nó là của bạn. Lúc ấy bạn là ăn cướp, xã hội có thể không ưa mấy thằng ăn cướp nhưng phần lớn họ sợ vì không mấy ai có bản lĩnh đi ăn cướp.

Còn nếu bạn đang dùng trí óc lươn lẹo của mình để ăn cắp ngay chính của người thân, bạn bè, khách hàng của mình. Những người tin cậy bạn, đầu tư, trả tiền cho bạn, thì bạn hãy chăm đi làm từ thiện lên. Nhân quả không từ một ai, nhưng ít nhất nó sẽ giảm bớt nghiệp cho bạn.

Còn nếu bạn nghĩ ăn cắp của ai chẳng là ăn cắp, làm gì miễn giàu lên cuộc sống đầy đủ thì thôi. Các tập đoàn lớn họ còn đi ăn cắp đầy ra mới có được ngày hôm nay, vậy thì bạn cố gắng lên mà làm ông chủ tập đoàn.

Nhưng các ông chủ tập đoàn đi tù thì thường đi lâu hơn người thường, lúc vỡ nợ thì cũng nợ nhiều hơn rất nhiều người, cái gì cũng có giá cả thôi các bạn nhé.

Trên đời này dễ nhất là nhận ra đồ của mình, khó nhất là từ chối đồ của người khác. Chuột có cả kho thóc thì cũng có vào bụng được hết đâu 🤪

#Chuongmonlongsat

Bài viết này hữu ích như thế nào?

Nhấp vào một trái tim để đánh giá nó!

Đánh giá trung bình 4.5 / 5. Số phiếu bầu: 4

Không có phiếu bầu nào cho đến nay! Hãy là người đầu tiên đánh giá bài viết này.


CHO ĐI LÀ MẤT LUÔN !?
Subscribe
Thông báo về
guest

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

0 Bình luận
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả các bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x
Scroll to Top