Một lần có một học trò lớn tuổi ghé thăm chưởng môn, sau khi đặt tiền tiền cúng giường 47tr ông ta hỏi:
“Thầy ơi em sống hiền lành, bình lặng mà sao cuộc sống đa đoan lắm thầy ạ. Gia tài trăm tỷ, vợ mấy người, người yêu mấy cô rồi mà vẫn thấy cô đơn vì cảm thấy không ai thấu hiểu”
Chưởng môn: “Tôi có thể làm cho ông cảm thấy hạnh phúc, nhưng trước tiên ông hãy đi về xin mấy bà vợ, người yêu mỗi người 1 cái răng rồi quay lại đây”
Vài ngày sau, ông ta quay lại gặp chưởng môn với vẻ mặt thất vọng và tất nhiên ông ta chẳng xin được chiếc răng nào. Mấy bà kia khi bị ông ta xin răng đều nghĩ ông ta già rồi lẩn thẩn nên ra sức hỏi han khuyên ngăn. Gia đình phong ba bão táp không gì kể siết.
Ông ta nói với chưởng môn: “Em nghe lời thầy, vui thì không thấy, bây giờ gia đình em loạn lên như ong vỡ tổ, thầy… hoàn lại tiền cho em đi”
Chưởng môn: “Ta hỏi ông, khi ông già thì liệu răng ông có còn đủ không?”
- “Bây giờ đã cái còn cái mất rồi chưởng môn ạ”
Chưởng môn: “Thì đúng rồi, răng của mình mọc ra từ xương thịt của mình còn có ngày bỏ mình mà đi. Xá gì những thứ ngoại cảnh, những thứ còn chẳng phải trong túi của mình. Hãy trân trọng cái lưỡi của mình, hay nói cách khác là hãy trân trọng bản thân mình. Nó sẽ luôn ở bên ông lúc hoạn nạn cũng như ốm đau, khi vui sướng trong buồn khổ. Hiểu được đạo lý này thì ông sẽ thấy coi thường hết thảy mà vượt lên trên hết ưu phiền, sống dưới lộc trời thác về đất phật. “
- “Sư phụ cho phép em bank thêm tiền học”
Chưởng môn: “Được thầy cho phép”