Chữ “CHẤP” trong Chapallthay

CHO ĐI LÀ MẤT LUÔN !?

5
(1)

Trong mỗi nỗi niềm mộng mơ của tuổi trẻ, chúng ta luôn cố gắng đi vào một vòng tròn “tìm kiếm – níu giữ – buông bỏ”. Tôi cũng giống như các bạn, cả kể đến cuối cùng dạy ngàn vạn ưu tú, ngày mai thầy ăn gì còn chưa biết nào dám viển vông, càng không dám nói lựa chọn của bản thân luôn là đúng đắn, cái gì đạo đức cao sang ở đời.

Cổ kim bể dâu trong cõi người, xét nét hơn thua đối với chúng sinh vốn đã là cái gốc rễ bất kể là nhân thần hay ngọn cỏ ven đường. Bởi vậy ngay cả bản thân, từ lâu cũng lấy chữ #CHẤP làm đầu. Chữ chấp này người đời liền nghĩ tới chấp mê bất ngộ, chấp nhặt, cố chấp hầu hết đều là một ý niệm gì đó chưa tốt. Hôm nay một lần muốn viết để giải đáp các thắc mắc bao năm qua của nhiều người.

Trước khi nói về chấp của bản thân, tôi muốn mượn một ý cảnh của đạo phật mà mỗi ngày nhân sinh đều được rao giảng. Buông ( bỏ ) – Chấp ( nắm giữ ), chúng sinh được giáo lý tự cho rằng buông là chìa khóa của sự thanh thản, tự do, và họ cho rằng đó là phần nào đó của thành công của đời người. Nhiều năm trước đây, tôi thậm chí đã nghĩ điều đó đúng, tự cho rằng bản lĩnh của những người vĩ đại là có thể cầm lên đặt xuống nhẹ nhàng. Đến khi cuộc đời đặt lên bản thân mình những câu hỏi “Nhà – xe – tiền “đồ” ở đâu mà có?” tôi nhận ra hóa ra nếu buông thế giới bản thân sẽ sụp đổ trước? vậy thì hạnh phúc hay tự do ngoài kia có ý nghĩa gì? Hài lòng của người khác dù có to lớn đến đâu, cũng không bằng hài lòng của chính mình.

Và ngày đó tôi bắt đầu CHẤP, ban đầu trong minh tưởng bản thân đúng nghĩa tôi có ý định chấp hết thật. Chấp đến mức tôi nghĩ dù nghiêng trời lệch đất thì tôi vẫn hiên ngang mà đứng cùng với sự điên cuồng của tuổi trẻ. Tôi lao vào học tập và hoàn thiện bản thân mỗi ngày.

Bắt đầu tư ngày đó, giống như một đứa trẻ bắt đầu trưởng thành, ý niệm tinh thần có tia tinh tấn. Theo thời gian tôi nhận ra vũ trụ của bản thân nhìn nhận ý niệm minh tường, rõ ràng hơn. Tôi giải phóng chữ chấp này và hiểu rằng chấp không chỉ có nghĩa là nắm giữ mà còn là hoán đổi.

Từ chấp đến đổi, là một ý niệm tuy khác biệt nhưng có cùng gốc rễ. Tôi nghĩ nếu như chúng ta sống trên đời không buông thì cách tốt nhất là đổi. Giống như việc bạn không thể bảo gã ăn mày buông tờ 500k đi nhưng nếu bạn đổi cho lão ta 50$ thì tất nhiên.

Tôi cũng dần đem những lý tưởng này vào việc đào tạo, học trò MFA của tôi học xong hầu hết đều hiếu chiến. Tôi dạy họ chấp bằng tất cả những mánh khóe, tiểu xảo, ngón nghề mà người khác cho rằng dù chiến thắng chẳng hay ho gì. Tôi cũng dạy họ biết cách phân tích để biết cái giá phải đổi khi phải lựa chọn mà suy xét.

Chấp để đổi, đổi xe mua nhà to đẹp hay không thì tôi chưa biết. Mà tôi dám chắc nếu tuổi trẻ của các bạn từng đọc hết longhn.com của tôi một lần. Bạn sẽ không còn bao giờ muốn buông nữa trong suốt phần đời còn lại.

Chưởng môn Long Sắt 27/12/2002, còn mấy ngày nữa là hết năm, mà ưu tư của đời người mãi chưa hết.

Bài viết này hữu ích như thế nào?

Nhấp vào một trái tim để đánh giá nó!

Đánh giá trung bình 5 / 5. Số phiếu bầu: 1

Không có phiếu bầu nào cho đến nay! Hãy là người đầu tiên đánh giá bài viết này.


CHO ĐI LÀ MẤT LUÔN !?
Author: Chưởng Môn
Subscribe
Thông báo về
guest

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

0 Bình luận
Mới nhất
Cũ nhất Được bình chọn nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả các bình luận