?????? Chưởng môn được nghe câu này có lẽ rất nhiều lần, thường những bạn nói câu này với mình đều là những người trẻ đã thành đạt. Và tôi cũng biết bao lần tự hỏi, suy tư về câu hỏi ấy, đã mất khá lâu để tôi tự tìm ra câu trả lời trong chính trải nghiệm cuộc đời của mình.
Trước khi nói đúng hay sai, tôi muốn kể cho các bạn về cảm xúc của tôi về chuyến đi phú yên vừa rồi. Đáng lẽ nó là một chuyến nghỉ dưỡng ở một resort 5* của mấy anh em. Mà tôi có ông bạn muốn luyện nghề chụp ảnh, làm tôi cũng ngứa nghề nên xách cái máy ảnh theo vì tôi cũng là một tay máy có thâm niên. Bọn tôi đi lang thang vài nơi nổi tiếng phú yên như nhà thờ, ghềnh đá đĩa v…v.. cho đến khi chúng tôi đi lạc vào 1 khu dân cư của làng chài cách resort khoảng 10km gì đó.
Đầu tiên ấn tượng của tôi với làng quê này giống như bao làng quê ven biển khác ở Việt Nam, nhiều mái ngói, những gia đình nhỏ với cuộc sống yên ả. Đặc biệt họ cười nhiều hơn chúng ta ở thành phố ? Tôi lang thang để chụp vài bức ảnh với những khuôn mặt xa lạ, cố gắng bắt lấy được những cảm xúc tự nhiên đời sống họ vốn có. Để làm gì? Chẳng làm gì cả, hoặc có lẽ để khi tôi già đi, tôi có thể ngồi xem lại hết ảnh mà tôi đã chụp trong đời mình, hòng giết thời gian. Ngắm nhìn chúng mà nhớ lại những trải nghiệm ấy như 1 chất liệu tuyệt vời nhiều mầu sắc đã dệt nên cuộc đời của mình.
Rất nhanh sau những cảm xúc tốt đẹp đó, cho đến khi tôi đi hết khu vực làng chài ra đến bãi biển, nỗi hoang mang bao trùm lấy tôi lúc ấy. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy 1 bãi biển nào ngập tràn rác đến như thế trong đời, lúc ấy trong đầu tôi tự hỏi “Trời đất, sao họ có thể sống trong 1 biển rác giữa trốn thiên đường như thế này?”
Và rồi sự yên bình nhẹ nhàng trong tôi lung lay, mới ngay trước đó vài phút cảm giác yên ả hạnh phúc của những gia đình nhỏ trong tôi đều tan biến. Thực tại làm tôi nhận ra HỌ CŨNG ĐANG NGÀY ĐÊM PHẢI VẬT LỘN với cuộc sống đầy mưu sinh, thậm chí đánh đổi bằng cả mạng sống giữa giông bão của biển khơi. Ngay tại bãi biển ấy tôi đã giơ máy lên chụp rất nhiều, tôi bấm máy lia lịa như kiểu sợ nó sẽ trôi qua và biến mất. Khung cảnh tương phản và thay đổi chóng vánh ấy sẽ mãi mãi là một nỗi ám ảnh trong tâm trí tôi.
Trước đây, chưởng môn vẫn luôn nghĩ rằng lựa chọn quan trọng hơn cố gắng. Vậy nhưng hóa ra, có quá nhiều chuyện chúng ta không thể lựa chọn. Con người khi sinh ra không thể chọn được bố mẹ, không thể chọn được hoàn cảnh, càng không thể chọn được số phận của mình có đen đủi hay không. Phải vậy không?
Sinh ra làm người sống trên đời này, vốn đã là chuyện phải tính kế nghịch lại ý trời. Nếu sinh ra và chết đi mà cuộc đời từ đầu chí cuối đều bình bình như thế, vậy sống có ý nghĩa gì nữa???
Chưởng môn nghĩ ra rằng để chúng ta có vài giây phút nào đó có QUYỀN lựa chọn cuộc đời của mình, chống lại ý trời, chống lại số phận đã đem đến những điều bất hạnh cho chúng ta. Điều tiên quyết là bản thân chúng ta #PHẢI_THẬT_CỐ_GẮNG, trong bất kỳ việc gì khi bạn cố gắng hơn người khác mỗi ngày #1_CHÚT. Sẽ đến một lúc nào đó BẠN SẼ ĐƯỢC #QUYỀN_CHỌN trong cuộc đời của mình. Đừng lo lắng những cố gắng của bạn có uổng phí hay không, cuộc đời này công bằng lắm. Mất đi cái này, bạn sẽ nhận được nhiều tưởng thưởng xứng đáng hơn.
“Bí quyết thành công là hàng ngày cố gắng hơn người khác một chút” – Chưởng Môn Long Sắt
Và nếu bây giờ bạn đã ở giai đoạn có thể #CHỌN, đừng ngần ngại mà chọn những thứ tốt nhất cho bản thân mình, đi học càng phải chọn lớp tốt nhất, đắt nhất ấy. Chào mừng bạn đến với siêu lớp học Facebook Ads – MFA duy nhất về: TỐI ƯU QUẢNG CÁO MAX LÃI, MAX TÀI KHOẢN ADS + VƯỢT VPCS dành cho những Boss Shop đẳng cấp.
Đăng ký: www.chapallthay.com (Lớp học đắt nhất, duy nhất #REFUND_HỌC_PHÍ nếu học viên không làm được)